Gia đình năm 1960 ở Hà Nội

Gia đình năm 1960 ở Hà Nội
Gia đình chụp kỉ niệm ở Hiệu ảnh Quốc tế Bờ Hồ, Hà Nội, năm 1960. (Từ trái qua, hàng trước: Hữu Nghị, Thành Công, Kiến Quốc, Hạnh Phúc. Hàng sau: Kháng Chiến, Cha, Thắng Lợi, Yên Hồng và Mẹ bế Việt Trung).

Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

Đám tang của ông nội


Lễ tang ông ngay trên sân nhà địa chủ đuợc chia sau hoà bình.
Năm 1966, chiến tranh phá hoại càng mở rộng ra phía Bắc. Cơ quan, nhà máy, trường học ở đô thị phải sơ tán về nông thôn. Anh Chiến đóng quân ở Quảng Yên; chị Hồng sơ tán theo trường Ngoại giao Ngoại thương về Phổ Yên;  Thắng Lợi, Kiến Quốc, Thành Công đang học trường Trỗi, đóng quân trên rừng tận Đại Từ, Bắc Thái; chỉ có mấy em Nghị, Phúc, Trung sơ tán về Hà Đông với vợ chồng bác Tư Thủy, gần HN.
Từ Ân Thi, Huyện ủy báo lên cho mẹ: ông cụ thân sinh ra anh Trần Tử Bình đã mất. Đồng thời theo đường ngoại giao cũng báo sang cho cha ở Bắc Kinh. Việc tổ chức tang lễ gấp rút, không thể kéo dài. Vậy là chỉ có mẹ cùng 3 em Nghị, Phúc, Trung về Phúc Tá bằng xe Văn phòng TW. 

Thọ 87 tuổi,  ngày ông đi là 11/4/1966. 
Cũng vì quá gấp rút và đang bận công việc mà cha cũng không thể về. Cha gửi gấp qua đường ngoại giao lời điếu. 
Bác Bân, chú Đỉnh ở Văn phòng TW về viếng. Chú Nguyễn Cơ Thạch là thứ trưởng và cũng gần gũi với ông bà từ ngày trên Việt Bắc, thay mặt Bộ Ngoại giao có mặt từ sớm. Chú Ngô Minh Loan, được ông bà coi như con từ ngày trên chiến khu, cũng về chịu tang. Hầu hết các chú ở Tỉnh ủy, UBND tỉnh Hưng Yên đều có mặt.
Bà buồn rầu ngồi cầm khăn lau nước mắt, miệng lầm bầm đọc Kinh Thánh và lấy tay làm dấu. Chú Loan và mẹ ngồi kế bên; chú Thạch ngồi ngay sau bà. 
Tại lễ truy điệu, trên loa đọc lời điếu của con Trần Tử Bình viếng hương hồn cha:
“Cha ơi, cha ơi !
 Một đời cần cù lao động,
tay xách, nách mang
Một gánh bên nồi, bên con,
nay đông mai bắc
Một đời lầm than vất vả
Nay đến khi tắt thở,
Cha, con cũng chả gặp nhau         
Con ân hận vô cùng!
… Nhưng công tác cách mạng là trên hết.
Cha, con xa cách nhưng lòng con hiếu thảo,
Cha biết cho lòng con
Xin vĩnh biết cha từ đây,
An giấc ngàn thu!
                 Con của cha - Trần Tử Bình. ''

Đưa ông ra đầu ngõ.

Đoàn người tiễn đưa.

"Lời điếu cha" được mang ở hàng đầu.

Hạ huyệt.
Khi đó Phúc chưa được 10 tuổi nhưng nhớ như in, nghe đọc hết bài điếu "Khóc cha", mọi người ai cũng nức nở, thương ông và cảm phục sự hy sinh vì sự nghiệp của người con. 
Sau đó đưa ông ra ngoài đồng. Chỉ là dân ngụ cư nhưng ông bà sống tình nghĩa với chòm xóm nên cả xã đi đưa; cha mẹ sống chân thành với bạn bè, đồng đội nên đám tang ông chả vắng ai. Tiếc là hôm đó vắng cha!

2 nhận xét:

  1. Hay quá, anh Quốc đưa được các tư liệu này vào trang blog của Gia đình thât là tuyệt vời !!! Mấy bức ảnh này , sưu tầm từ đâu mà hay quá vậy ???

    Trả lờiXóa
  2. Bộ ảnh được mẹ giữ cẩn thận. Nay lưu trữ trong tư liệu gia đình.

    Trả lờiXóa

Nếu bạn không đăng kí mà muốn có comment thì sau khi viết nhận xét (nhớ đọc lại 1 lượt) và điền tên (hoặc nickname) của mình, rồi click vào mục "Ẩn danh" ("Chọn 1 nhận dang" ở phía dưới). Sau đó gửi nhận xét.